Hôm nay, chúng ta chứng kiến thời khắc ý nghĩa quan trọng – Lễ chuyển giao chức vụ hiệu trưởng từ thầy Hiệu trưởng thứ 14 sang thầy Hiệu trưởng thứ 15 kể từ khi thành lập Trường. Thầy Tạ Thành Văn chính thức trở thành Hiệu trưởng trường chúng ta.
Kính thưa các thầy Hiệu trưởng tiền nhiệm Nguyễn Thụ, Nguyễn Lân Việt
Kính thưa các cô, các thầy
Kính thưa các anh chị, các bạn; Thưa các em sinh viên, học viên
Hôm nay, chúng ta chứng kiến thời khắc ý nghĩa quan trọng – Lễ chuyển giao chức vụ hiệu trưởng từ thầy Hiệu trưởng thứ 14 sang thầy Hiệu trưởng thứ 15 kể từ khi thành lập Trường. Thầy Tạ Thành Văn chính thức trở thành Hiệu trưởng trường chúng ta. Tôi xin chúc thầy Tạ Thành Văn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, xứng đáng với niềm tin yêu của tập thể giảng viên, người lao động, sinh viên và học viên toàn trường, đáp ứng với kỳ vọng của lãnh đạo Bộ Y tế và Bộ Giáo dục Đào tạo.
Chuyển giao chức vụ Hiệu trưởng là qui luật phát triển. Tự nhiên là tre già măng mọc; là sóng chồng lên sóng. Ai cũng thấy: lông mày có trước và ngắn, râu mọc sau nhưng dài hơn rất nhiều. Những năm vừa qua, Nhà trường liên tục, bền bỉ tích lũy về lượng để ngày hôm nay lượng đổi dẫn đến chất đổi. Đó là qui luật triết học được thể hiện sinh động qua công tác cán bộ.
Trước hết cho phép tôi nói lời cảm ơn của cá nhân tôi, dù rằng người được cảm ơn không hiện diện ở đây. Đó là cảm ơn Chính phủ, Bộ Y tế, Bộ Giáo dục và Đào tạo, Đảng ủy khối các trường Đại học, Cao đẳng Hà Nội, các cơ quan cấp trên, các cơ quan hữu quan, các trường đại học Y Dược trong nước và ngoài nước, các bạn bè đối tác quốc tế. Tôi muốn dành lời cảm ơn sâu sắc đối với Bộ trưởng Nguyễn Quốc Triệu, người đã vượt qua nhiều khó khăn, trở ngại cách đây hơn một thập kỷ để giao nhiệm vụ này cho tôi. Tôi trân trọng cảm ơn Bộ trưởng Nguyễn Thị Kim Tiến và các đồng chí Thứ trưởng Bộ Y tế, các đồng chí lãnh đạo các cục, vụ, văn phòng, thanh tra của Bộ Y tế.
Kính thưa các cô, các thầy
Thưa các anh chị, các bạn, các em sinh viên, học viên
Được trở thành sinh viên của Y HN là giấc mơ xa vời của biết bao bạn trẻ; được trở thành thầy giáo của trường Y là một cơ may rất hiếm hoi của biết bao sinh viên Y Hà Nội; khi ai đó là Hiệu trưởng của trường Y Hà Nội thì đó là một vinh dự đặc biệt lớn mà cuộc đời này ban tặng cho.
Khi nhận nhiệm vụ, tôi tìm thấy ngay được tình yêu với mái trường, tình yêu nồng nàn, mạnh mẽ và đằm thắm. Trái tim và khối óc của tôi đã hòa nhập, đã dành trọn vẹn cho mái trường yêu dấu này. Trân trọng và hiến dâng cho Nhà trường, đó là lẽ sống của tôi. Tình yêu mái trường là nguồn thăng hoa, sáng tạo mạnh mẽ trong công việc của tôi. Tình yêu giúp tôi vượt qua mọi thách thức, khó khăn và trở ngại. Tôi đã nỗ lực chân thành, cháy hết mình với trọng trách được giao. Tôi luôn cố gắng giữ được khả năng làm việc đầy cảm hứng, sáng tạo ngay cả trong những lúc khó khăn nhất. Tôi hài lòng, thực sự hài lòng và rất hạnh phúc khi được Nhà trường vắt kiệt sức lực của mình. Tôi thực hiện được mọi lời hứa, hoàn thành mọi mục tiêu đề ra trong “Kế hoạch hành động” trình bày trước hội nghị cán bộ chủ chốt cách đây hơn 10 năm, chính xác đó là vào chiều thứ 4, ngày 8/10/2008.
Trường chúng ta, mái nhà chung của chúng ta có “hồng phúc” vô cùng lớn. Hồng phúc là kết tinh, là hội tụ ân đức của muôn đời trước, của những bậc tiên tổ để cho thế hệ chúng ta hôm nay và sau này được hưởng. Hồng phúc linh thiêng là sức mạnh kỳ ảo, là một xung lực mạnh mẽ đẩy chúng ta vượt qua mọi khó khăn, trở ngại để tiến lên phía trước một cách khôn ngoan nhất, như thể có sự sắp đặt ngoài tầm hiểu biết của chúng ta. Sau 10 năm ở cương vị người đứng đầu, tôi cảm nhận rõ ràng điều này. Người ta thường nói: “mưu sự tại Nhân, thành sự tại Thiên”, đúng như một câu ngạn ngữ Pháp: “L’homme propose,mais Dieu dispose”. Điều này sẽ diễn trong những năm sắp tới. Chúng ta hội đủ cả 3 yếu tố: thiên thời, địa lợi và nhân hòa. Tôi tin tưởng như vậy. Tôi luôn có niềm tin sắt đá vô cùng lớn vào đội ngũ tập thể của trường, những thầy cô và các bạn lao động, làm việc thông minh, trí tuệ, đầy nhiệt huyết, khôn ngoan và cần mẫn. Chúng ta đang ở vào giai đoạn đất nước phát triển mạnh mẽ. Tốc độ đổi thay ngày càng nhanh đúng như nhận định của Alvin Toffler, nhà tương lai học người Hoa Kỳ. Nhiều thay đổi diễn ra nhanh chóng, quyết liệt, đúng theo qui luật. Ở tuổi của tôi cũng như nhiều thầy cô lớn tuổi ngồi ở đây, những năm tháng chiến tranh khốc liệt đã lùi sâu về miền quá khứ. Một thập niên sau thống nhất đất nước trăn trở tìm ra con đường đổi mới còn là những ký ức sâu đậm. Tôi và chúng ta luôn tin tưởng mạnh mẽ, vững chắc sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và tương lai tươi sáng của đất nước, của dân tộc Việt Nam ta.
Chúng ta thấy rõ nét hơn mô hình Đại học Khoa học Sức khỏe đã được manh nha trong những nhiệm kỳ trước. Từ chỗ chỉ có đào tạo bác sĩ y khoa đơn thuần, nay chúng ta đào tạo nhiều loại hình nhân lực y tế. Một đại học có nhiều đơn vị thành viên, mỗi đơn vị thành viên thực hiện nhiệm vụ chính trị của mình với tính độc lập tương đối, nhất là độc lập tương đối về phương diện tài chính. Kể từ ngày khai trương Bệnh viện Đại học Y Hà Nội cách đây hơn 10 năm, kết quả hoạt động và phát triển của bệnh viện đại học là minh chứng hùng hồn cần phải thiết lập càng nhanh càng tốt hệ thống chuỗi các bệnh viện đại học. Nhiều năm qua, chúng ta đã tiến hành bước đầu xây dựng nền móng của nền tài chính doanh nghiệp. Nền tảng của bất kỳ hệ thống tài chính nào cũng phải là niềm tin và phải dựa vào niềm tin. Đây cũng là một quá trình chuyển đổi từ mô hình tài chính sự nghiệp sang dần mô hình tài chính doanh nghiệp. Chúng ta đang thực hiện chuyển đổi để sẵn sàng đón nhận và tự tin triển khai tự chủ đại học.
Hôm nay, ngày làm việc cuối cùng của tôi ở cương vị Hiệu trưởng rơi đúng vào ngày thứ Sáu, ngày làm việc chính thức cuối cùng của tuần. Nếu ai đó hỏi tôi có mong muốn hay ước mơ gì? Tôi xin trả lời ngay. Tôi có một mong muốn: đó là triển khai, áp dụng rộng rãi mô hình đào tạo bác sĩ y khoa theo công thức thứ bậc tuần tự: bác sĩ y khoa – bác sĩ chuyên khoa – bác sĩ chuyên khoa sâu, tương ứng với thời gian: “6 năm + n1 năm + n2 năm”. Ba bậc học, ba quá trình học này liên tục, được kết dính tối đa với nhau. Chúng ta có nhiều trải nghiệm đào tạo bác sĩ y khoa, bác sĩ nội trú, bác sĩ chuyên khoa cấp I và bác sĩ chuyên khoa cấp II, nay cần điều chỉnh lại để hội nhập sâu rộng hơn nữa với quốc tế.
Tôi có một ước mơ: đó là hệ thống y tế chăm sóc, bảo vệ và nâng cao sức khỏe nhân dân của chúng ta lấy các trường đại học Y (School of Medicine/Faculté de Médecine) làm trung tâm; lấy khoa học công nghệ y học làm hạt nhân. Hoạt động phòng bệnh và chữa bệnh xoay quanh trung tâm và hạt nhân này.
Kính thưa các cô, các thầy
Thưa các anh chị, các bạn, các em sinh viên, học viên
Tôi ghi khắc sự biết ơn trân trọng đối với tập thể Đảng ủy, BGH, BCH CĐ, BCH Đoàn TN, BCH Hội SV, Hội Cựu giáo chức, Hội Cựu chiến binh là ánh sáng, là trí tuệ, là khối đại đoàn kết, chỗ dựa vững chãi của tôi.
Tôi xin trân trọng cảm ơn các thầy Hiệu trưởng tiền nhiệm: thầy Nguyễn Thụ, thầy Nguyễn Lân Việt và các thầy đã vĩnh viễn dừng cuộc chơi ở cõi tạm này. Các thầy luôn luôn dành cho tôi sự ủng hộ mạnh mẽ.
Từ trái tim và khối óc mình, tôi xin cảm ơn sâu sắc tới 8 thầy Phó Hiệu trưởng như những chiến hữu dũng cảm. Đó là các thầy: Phạm Nhật An, Đào Văn Long, Đỗ Doãn Lợi, Lưu Ngọc Hoạt, Đoàn Ngọc Xuân, Nguyễn Hữu Tú, Tạ Thành Văn và Tạ Văn Khoái những người chung lưng đấu cật cùng với tôi dù ngắn hay dài, khi khó khăn khi thuận lợi, lúc buồn cũng như lúc vui trong 10 năm qua. Đặc biệt là các thầy Phó Hiệu trưởng Nguyễn Hữu Tú, Tạ Văn Khoái và Tạ Thành Văn rất xuất sắc, luôn luôn ở bên cạnh tôi trên một quãng đường dài.
Tôi muốn nói lời cảm ơn sâu sắc nhất tới tất cả những người bạn gần gũi trong công việc hàng ngày, nhắc mặc thêm áo khi gió lạnh về, lo hỏi: “thầy không ăn trưa ạ?”
Xin ngàn lần, vạn lần cảm ơn tất cả các thầy cô, các anh chị và các bạn vì tất cả những gì chúng ta đã cùng nhau đồng hành trong suốt 10 năm trời. Lời cảm ơn đặc biệt mà tôi muốn dành cho toàn bộ đội ngũ tập thể giảng viên, người lao động, sinh viên và học viên của Nhà trường. Xin cảm ơn vì tất cả!
Còn nhiều việc chưa làm được, có những việc làm chưa được tốt, có những lúc tôi đã làm cho ai đó không được vui, không được hài lòng. Tôi muốn gửi lời “xin lỗi” vì những điều chưa trọn vẹn và xin được các thầy cô, các anh chị, các bạn và các em sinh viên, học viên rộng lòng “bỏ qua” để tất cả chúng ta cùng nhau giữ lại những kỷ niệm tốt đẹp của một thời đã qua.
Sẽ là thiếu sót không tha thứ được nếu tôi không nói lời cảm ơn tới bố mẹ những người sinh thành và dạy dỗ tôi; tới các con và các cháu tôi nguồn sức mạnh, động lực vô tận của tôi; đặc biệt là bà xã của tôi, đó là chốn tôi nương thân mỗi khi giông tố kéo đến, nơi tôi thấu hiểu sâu sắc chữ “nhân” và chữ “đức”.
Tôi xin được dừng cảm xúc của mình ở đây.
Xin trân trọng cảm ơn các cô, các thầy, các bạn và các em sinh viên, học viên yêu quí.
PGS. Nguyễn Đức Hinh